Thứ Năm, 28 tháng 6, 2007

sông Miền Trung

Sông Miền Trung
Hồ Tĩnh Tâm

Tôi đi ngang dòngsông
Dòng sông mỏng uốn nhgư câu hát lượn
Soi bóng chiều nồng đượm
Chú bé mục đồng ngồi vắt lưng trâu
Véo von sáo trúc.

Ôi những dòng sông
Sông miền Trung xanh như em chớp mắt
Thương ai mà trong vắt
Mịn mượt đôi bờ cát trắng làm duyên.
Chiếc guồng kéo nước lên
Trong chiều chầm chậm,
Núi mờ và núi thẫm
Tận cùng nguồn sông.
Ai lên thượng nguồn
Ai xuôi miệt biển
Nơi đi nơi đến
Là dòng sông trọn đời!

Ngày ấy mẹ ru tôi
Lời ru bồng bồng lênh đênh sông nước
Ba mươi sáu bến cuộc đời, bến trong bến đục
Mẹ lặn lội thân cò mò hạt gạo nuôi con;
Con lớn lên con trọn đời thương mẹ
Trong máu thịt này, máu thịt mẹ, mẹ ơi!

Tôi đi ngang dòng sông
Qua hết chiều ngang hiểu ra chiều dọc
Dòng sông dài như những chiều thương con mẹ ngồi chải tóc.
Tóc mẹ thì dài, tóc con thì ngắn
Con chí trên đầu con mẹ lần mẹ cắn
Cho tóc con dài xanh như nước dòng sông.

Ôi dòng sông
Suốt đời không đi hết
Như lòng mẹ không cùng.


HTT

Không có nhận xét nào: