Thứ Năm, 28 tháng 6, 2007

Trái đất - thơ hotinhtam

TRÁI ĐẤT
Hồ Tĩnh Tâm



Thiên đường của ba phần tư nước mắt đắng cay và hạnh phúc
Trái đất có con đường đi riêng trong thiên hà vũ trụ
Không lệch pha dưới sức bão mặt trời

Anh và em đi hết tuổi đôi mươi
Đất và nước chở che chúng mình trong từng hơi thở
Có thể hôm qua một ngôi nhà sụp đổ
Có thể ngày mai một con đường mới mở
Có thể lụi tàn một cánh rừng trên xứ sở
Có thể một dòng sông ô nhiễm đến đen ngòm
Trái đất vẫn bao dung cười tha thứ
Nếu con người biết chuộc lại nỗi đau

Nhưng nỗi đau đời làm sao mà chuộc được
Người với người ngoảnh mặt chẳng nhìn nhau
Khủng bố nơi này lật đổ nơi kia
Tàn sát nhau bằng bom và thuốc độc
Tôi ác nhân theo những thủ đoạn đê hèn
Trái đất dẫu vị tha cũng còng lưng mà khóc
Ta cưu mang người sao người giết lẫn nhau

Anh và em đi hết tuổi ba mươi
Đất khô cằn những vụ mùa xơ xác
Cạn kiệt nước những dòng sông dòng suối
Ống khói thổi lên trời khí độc đóng thành mây
Câu hát dân ca đau lòng con cuốc cuốc
Voi lồng lên chống lại chính con người
Lũ lụt dâng tràn đòi trả lại cho rừng sự sống
Trái đất vẫn quay trong quỹ đạo muôn đời

Anh và em đi hết tuổi bốn mươi
Tóc nhuốm bạc những nỗi đau trần thế
Bầu bí chung dàn vẫn không hiểu nỗi nhau
Chút lợi lộc công danh xúi ta thành xa lạ
Còn đâu còn đâu những xế chiều nắng ngã
Khói đốt đồng nao niết gọi ta về
Lời sáo trúc dịu dàng đêm hương cau hương bưởi
Kẻo kẹt bên thềm cánh võng nhịp trăng khuya
Trái đất cho ta bờ ao gốc rạ
Ngọn cỏ ngậm sương con cá hớp sao trời

Triệu triệu năm rồi dẫu chưa một ngày còng lưng vì tuổi tác
Nhưng những nỗi đau này trái đất xẻ chia
Đời hạnh phúc tới tận cùng máu thịt
Đất vẫn cưu mang nước vẫn tắm cho đời
Dàn bông giấy vẫn đơm hoa trước ngõ
Khúc dân ca vẫn thả vào ngọn gió
Rưng rưng mùa điên điển vẫn cho nhau
Người người ơi người sống để cho người
Trái đất là lẵng hoa trên cánh đồng vũ trụ
Mỗi chúng ta bình dẳng dưới mặt trời
Anh và em sống lại tuổi đôi mươi
Nụ cười trên môi tình yêu trong mắt
Trái đất dẫn ta vào xuân hạ thu đông
Quỹ đạo đời người không ra ngoài chiếc bóng
Khi mất rồi chiếc bóng có còn không
Chẳng dấu được lòng thì ôm nhau mà khóc
Tình yêu là nươc mắt chảy về tim
Trái đất nhân từ sẽ nuôi ta lớn dậy
Chuộc tất cả lỗi lầm trên trái đất của ta

Vĩnh Long, tháng vào Xuân Ất Dậu 2005
H.T.T.

Không có nhận xét nào: